Những ngày lý thú ở Thái Lan
Cả nhà rời sân bay Bangkok trên một chiếc taxi về khách sạn. Vừa bước vào taxi mình đã nghe thấy mẹ nói “Ơ, ở đây lái xe lại ngồi bên phải à? Tí nữa thì ngồi nhầm vào chỗ của lái xe. Hay thật!” Chiếc xe bon bon đưa cả nhà mình về khách sạn. Đường sáng trưng vì có rất nhiều bóng điện. Mình ngồi trong taxi mà cứ ngó nghiêng mãi. Trên xe ông lái xe bật đài cứ nói xì xồ suốt. Cả nhà mình nghe chẳng hiểu gì. Rồi taxi cũng đưa nhà mình về tới khách sạn. Đường này ít bóng điện hơn ở ngoài kia và cả ít người đi lại nữa. Mình nghe thấy bố bảo “Muộn thật! Đã gần 12 giờ đêm rồi đấy. Thôi hai mẹ con xuống đi để bố trả tiền taxi.” Bố trả tiền taxi rồi cùng mẹ mang hành lý vào khách sạn. Khách sạn chỉ có một cô và một chú đón tiếp. Họ mang ra cho nhà mình mỗi người một cốc nước cam. Nước lạnh quá nên bố mẹ không cho mình uống sợ mình bị viêm họng rồi lại sốt. Chú nhân viên khách sạn đưa nhà mình lên phòng cùng với tất cả đồ đạc. Cửa phòng đã mở ra. Trong phòng có bao nhiêu là thứ lạ. Có hai cái giường to bằng giường ở phòng của mình mà dì Hiền đang ngủ. Vừa vào phòng mình đã tìm ngay điều khiển điều hoà và tivi. Tìm mãi chẳng thấy điều khiển điều hoà đâu cả. Mình hỏi bố, bố bảo ở đây không có điều khiển điều hoà. Chỉ điều khiển ở trên tường thôi. Chán thật. Mình thích phải 2 tay hay cái điều khiển cơ. Thói quen của mình mà. Lúc nào cũng phải hai tay hái thứ giống nhau: hai cái mắc áo này, hai hộp kem đánh răng này, hai cái thìa này, hai cái chìa khoá xe máy này, hai cái bàn chải đánh răng này, hai cái vé xe buýt này…. Thế mà bây giờ chỉ có một cái điều khiển tivi. Thôi bật tivi lên xem nào. “Trời ơi. Tivi toàn kênh gì ấy bố mẹ ạ. Con chẳng xem được. Tivi bé tẹo bố ạ. Tivi sharp và JVC ở nhà mình xem thích hơn.” Vừa nói mình vừa bật hết kênh này đến kênh khác. Chẳng có gì xem cả. Mình tắt đi thôi. Lên giường nằm kềnh uống sữa cho đã. Thế là trong nháy mắt, mình đã rít hết một hộp sữa Cô gái Hà Lan.“Giường ở đây buồn cười nhỉ? Chăn thì vỏ một nơi, ruột một nơi. Khách sạn này không bằng ở Việt Nam.” Mẹ mình càu nhàu với bố. “Có 30 đô chỉ thế thôi, làm sao mà đòi phòng xịn.” Bố giải thích. Thồi mình uống sữa xong rồi kềnh kang cái đã. Một lúc sau. Bố mẹ tắt điện, cả nhà đi ngủ để mai bắt đầu một kỳ nghỉ thật lý thú.
0 comments: